[Dịch] Xuyên Nhanh: Vạn Người Mê Khuynh Đảo Chúng Sinh

/

Chương 59: Cảm Xúc Chưa Từng Lộ Ra

Chương 59: Cảm Xúc Chưa Từng Lộ Ra

[Dịch] Xuyên Nhanh: Vạn Người Mê Khuynh Đảo Chúng Sinh

Nguyệt Dạ Sanh Ca

4.638 chữ

15-10-2024

Chương 59: Cảm Xúc Chưa Từng Lộ Ra

Nàng thẳng thắn nói rõ tâm tư của mình, trong lòng Vân Xu, không có điều gì phải giấu diếm Trì Châu cả.

Trì Châu ngồi đó như tượng điêu khắc, ánh mắt tài xế đang lái xe vô tình nhìn vào kính chiếu hậu, lập tức giật mình, ánh mắt của chủ tịch Trì quá đáng sợ, hệt như bảo bối quan trọng nhất sắp bị người ta trộm đi vậy.

Trì Châu gắng sức giữ bình tĩnh, là một người anh luôn dùng 100% sự chú ý cho em gái, thực ra hắn đã sớm phát giác tâm tư của nàng, chỉ là Trì Châu cho rằng Vân Xu sẽ hiểu ra muộn hơn một chút.

“Tại sao Xu Xu lại thích Thừa Tu?”

Vân Xu nhích người, tìm một tư thế thoải mái dựa lên vai anh trai, nghiêm túc suy nghĩ một lúc, chậm rãi nói:

“Anh Quý...hắn luôn có dáng vẻ dịu dàng, ngày nào gương mặt cũng mang theo ý cười, ở cạnh hắn rất thoải mái.”

Đó là do ngươi chưa nhìn thấy thủ đoạn hắn đối phó với kẻ địch trên thương trường.

“Hắn còn biết rất nhiều chuyện, mỗi lần trò chuyện với hắn, ta đều vui vẻ.”

Đó là do hắn cố ý chọn chủ đề ngươi thấy hứng thú.

“Hình như hắn luôn biết ta đang nghĩ gì, không cần ta phải nói nhiều, hắn đã có thể hiểu được suy nghĩ của ta.”

Đó là do hắn từng học về tâm lý, cộng thêm năng lực quan sát nhạy bén, thế nên khả năng nắm bắt cảm xúc vượt xa người thường.

“Ở cạnh hắn, ta có thể cảm nhận được cảm giác an toàn, giống như cảm giác an toàn mà anh trai mang đến cho ta vậy, không phải sợ gì hết.”

Vân Xu ngẩng đầu, ánh mắt đầy ắp ánh sao lấp láng, nụ cười nơi khóe môi nhẹ nhàng yên bình.

Trái tim Trì Châu tan chảy từng chút một trong ánh sao kia, hắn không thể không thừa nhận bất kể thân phận địa vị, nhân phẩm hay phương diện đời sống tình cảm, Quý Thừa Tu đều là người xuất sắc nhất mà hắn quen biết.

Nếu thật sự muốn giao Vân Xu cho ai đó, Quý Thừa Tu là lựa chọn tốt nhất.

Quan trọng nhất là Vân Xu thích hắn.

“Nếu đã thích, thì cứ nghe theo lòng mình, bất kể ngươi lựa chọn thế nào, anh trai mãi mãi ủng hộ ngươi.”

Rồi em gái sẽ có cuộc sống của mình, nhưng chỉ cần nàng quay đầu lại, hắn vẫn luôn ở phía sau.

Thời gian dường như kéo dài trong khoảnh khắc này, tia sáng mờ tối rọi lên người đàn ông điển trai cao ráo, phủ lên vẻ dịu dàng gần như tĩnh lặng, trong ánh mắt sắc bén tràn ngập yêu thương chiều chuộng, là trân trọng, là bảo vệ.

Trì Châu không hề thốt ra lời thề trong lòng, theo hắn thấy, hành động vĩnh viễn càng có sức thuyết phục hơn lời nói.

Vân Xu ngẩng đầu nhìn Trì Châu, dường như chạm đến nơi sâu nhất trong lòng hắn, là một vùng đất sạch sẽ dịu dàng, chỉ là nhà họ Trì không một ai phát hiện ra, trong mắt họ, Trì Châu là người thừa kế đủ tiêu chuẩn, người cầm quyền lạnh lùng, nhưng chắc chắn không phải là người nhà phù hợp.

Cứng nhắc, nghiêm túc, không có tình người, nói một không hai, đã tạo thành Trì Châu trong mắt mọi người.

Nhà họ Trì sợ khí thế của hắn, né tránh ánh mắt của hắn, vô thức chia tình thân nhiều hơn cho những người khác trong nhà, dù là ba Trì vẫn luôn dạy dỗ hướng dẫn Trì Châu cũng như thế, hắn đối xử với Trì Châu rất nghiêm khắc, lại dành tình thương của cha cho Trì Hiền và Trì Tiêu Tiêu.

Trì Châu vẫn luôn là người cô độc, mãi đến khi lên đại học gặp Quý Thừa Tu, mới hiếm hoi quen được một người bạn chân thành.

Vân Xu ngắm mãi ngắm mãi, trong lòng bỗng buồn bã, sắc mặt người đàn ông dịu dàng trân trọng, trong ánh mắt rủ xuống chỉ có một mình nàng, nhưng nàng lại cảm nhận được sự cô đơn và mất mát, rất ít rất nhạt, giấu vào sâu trong đáy mắt, khiến chóp mũi nàng chua xót.

“Anh ơi.”

Gọi một tiếng, nàng bổ nhào lên người Trì Châu, vùi vào lòng hắn với vẻ không muốn xa rời, hơi thở quen thuộc bao bọc nàng, hệt như lần đầu gặp gỡ, cảm giác an toàn khó hiểu.

Trì Châu hơi kinh ngạc vì động tác bất ngờ của Vân Xu, nhưng rất vui, mỗi khi Xu Xu thân mật tự nhiên như vậy đều khiến lòng hắn mừng rỡ, khóe môi hiếm khi cong lên, một tay ôm nàng, tay kia xoa đầu nàng:

“Sao vậy?”

Mãi một lúc sau, Vân Xu mới rầu rĩ lên tiếng trong lòng hắn:

“Ta không muốn thích Quý Thừa Tu nữa, ta chỉ thích một mình anh trai thôi, chỉ hai anh em chúng ta ở với nhau.”

Quý Thừa Tu đáng thương còn chưa biết, người trong lòng mà hắn nhờ mẹ mình xem bát tự đang chuẩn bị vứt bỏ hắn.

Trì Châu sửng sốt:

“Tại sao?”

Chẳng phải Xu Xu thích bạn thân của hắn sao?

“Vì không muốn ngươi chỉ có một mình, không muốn thấy ngươi lộ vẻ cô đơn.”

Hi vọng ngươi cũng luôn vui vẻ.

Vân Xu không ngẩng đầu, do đó nàng không biết ánh mắt Trì Châu đã thay đổi như thế nào, tựa như ụ tuyết mềm mại nhất trong ngày đông, hoặc giống bầu trời khoáng đạt sau khi mây đen tan biến, sáng rỡ dịu dàng.

Đó là cảm xúc trước giờ hắn chưa từng lộ ra, hôm nay lần đầu tiên thể hiện trước mặt Vân Xu.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!